Câu chuyện về giấc ngủ của tôi.
Tôi nhớ về một thời xa xưa, cách đây khoảng 16 - 20 năm về trước, mỗi đêm khi học bài xong tôi chỉ có việc là lăn ra ngủ,thậm chí đến sáng hôm sau,khi đồng hồ báo thức đã kêu inh ỏi thì tôi còn cố nướng thêm một chút nữa rồi mới chịu ra khỏi giường.Giờ đây đó lại là một thứ xa sỉ với bản thân mình, tôi thức khuya - rất khuya, dậy muộn hơn. Tôi sợ mình đặt lưng xuống thì những con số quay cuồng nhảy nhót quấy phá giấc ngủ của mình,tôi cố gắng chạy trốn những suy nghĩ lo toan. Mệt mỏi thật.
Điện thoại lại vang lên,mẹ kiếp,khi tôi ngủ hoặc khi đang cô đơn tột độ thì tôi căm thù chuông điện thoại, rất ghét bị làm phiền mà chỉ muốn một mình gặm nhấm nỗi cô đơn ấy trong giấc ngủ chập chờn. Đã lâu rồi, tôi không có được một giấc ngủ ngon.